Chu Linh Vận rời khỏi Tĩnh Quan Trai, mất hồn mất vía từng bước một đi vào hậu điện. Trên đường có nữ quan nói chuyện với nàng, nàng đều không để vào tai.
Mặt trời lặn ở phía xa.
Ngay khoảnh khắc ánh dương quang từ bỏ tòa Tử Cấm Thành này, nàng bỗng rùng mình một cái, hoàn hồn trở lại.
Mãi cho đến lúc này, giọng nói của Đỗ Miêu mới lọt vào tai nàng: "Huyền Vận quản sự, người sao thế, sao sắc mặt lại không tốt vậy?"